Chủ Nhật, 20 tháng 9, 2015

Một vài chia sẽ

Dù vẫn hiểu mình sống cuộc đời của mình, có tránh nhiệm với cuộc sống, sướng, vui, buồn đau, khổ, nhàn hạ, sóng gió là những gia vị của chính mình. Cuộc đời vốn dĩ chẳng ai có thể sống dùm ai, hạnh phúc là do mình. Vậy mà vẫn có nhiều lúc chạnh lòng, tôi nghi ngờ về bản thân, về sự chọn lựa cách sống của mình.
Cũng may internet cho tôi cái cảm giác chúng ta gần nhau hơn. Những chia sẽ của những người có những chọn lựa giống mình, làm tôi tự tin hơn về bản thân.

Mạn phép họ tôi post ở đây vài chia sẽ, chỉ xin giữ cho họ một chút riêng tư, tôi sẽ không để tên thật của họ lên đây đâu.

H.A:
Chúng tôi kết hôn đã được 2 năm. Và tôi chính là người khởi đầu cho phong cánh sống này. Với tôi, người đàn ông luôn là chủ gia đình, là rường cột của gia đình. Vợ là người luôn sát cách bên người đàn ông của mình và luôn phải vâng lời người mình đã yêu thương tin tưởng chọn lựa làm chông, làm đầu tàu, chỉ có thế hôn nhân mới bền vững.
Tôi rất mừng vì người đàn ông của tôi luôn vững vàng tay chèo chống gia đình và rõ ràng với những giới hạn cho phép. Vượt qua những giới hạn đó, tôi sẽ bị phạt. Tôi thường bị đánh đòn, bị phạt úp mặt vào tường. Những trận đòn đau đến không ngồi được, nhưng tôi biết tôi cần điều đó, những hình phạt nhắc cho tôi biết vị trí của của mình. Tôi cam chịu phạt vì tôi hiểu tôi yêu và được yêu.




NM:
Anh xã thường đánh đòn tôi mỗi khi tôi phạm lỗi. Anh đánh tôi bằng roi tay, bằng dây nịt và bằng roi mây. Tối qua tôi vừa bị anh đánh cho một trận nên thân đến giờ mông vẫn con đau. Nhưng tôi vui vì xã đã làm điều này, dù có những lúc tôi gần như tuyệt vọng trước những trận đòn nát mông của anh ấy. Sau mỗi trận đòn, tôi thấy mình bình tâm hơn và bọn tôi lại yêu nhau nhiều hơn.


A.Đ:
Ngày còn ở nhà, tôi thường bị ba đánh đòn vì lười học, lừa dọn dẹp nhà cửa, ham chơi quên nấu cơm....Ba đánh tôi bằng chổi lông gà, bằng roi tre và bằng dây nịt của ông.
Giờ lấy chồng, tôi cũng bị chồng phạt đòn vì những tội đại loại là....lười và ẩu như thế. Anh cũng đánh tôi bằng dây nịt da, thướt kẻ và roi mây. Anh đánh tôi những khi tôi hư đốn (tháng 3 hay 4 lần). Dĩ nhiên đó là những trận đòn đau. Tôi ghét lắm những khi bị đòn, nhưng hiểu những trận đòn là cần thiết cho tôi trở thành người vợ ngoan của anh và mẹ tương lai của các con.





......
còn nhiều, nhiều lắm những tâm sự khác, tất cả cho tôi vững tâm và ấm lòng hơn để đủ niềm tin đi tiếp với sự lựa chọn hạnh phúc của mình. Còn bạn? bạn có chia sẽ gì xin đừng ngần ngại để lại nơi đây vài dòng. Bạn có muốn đọc thêm  những chia sẽ khác cũng xin để lại vài dòng bạn nhé. Vi luôn mong nhận được những sự đồng cảm.


vũ điệu cuộc sống, luôn cần có đôi.




Thứ Sáu, 18 tháng 9, 2015

Thứ 6 vu vơ



Cuối tuần cũng lại đến, chúng ta dành cho nhau một chút quan tâm, chia sẽ nhau một chút đồng điệu của cuộc sống  nhé.

Lần nay xin chia sẽ, lưu giữ ở đây những hình ảnh Vi thấy đẹp.

Vì em biết, em được yêu

Lung linh những giọt nắng thu cuối ngày






đắm chìm trong những nụ hôn nồng cháy......
anh yêu, em ước mong ảnh cảm nhận được những hiến dâng, những rung động.....

Hai trong một......

Trong tôi hiện diện 2 người phụ nữ.

Một luôn muốn khám phá, thụ hưởng những điều kỳ thú mà cuộc đời ban tặng, luôn ham thích bay nhảy tung tăng ôm cả đất trời vào mình, luôn muốn chinh phục những đỉnh cao, khao khát và đầy khát vọng. Ương bướng và ghét những khuất phục

Một lại luôn giữ chặt điểm tựa của mình, luôn yếu đuối trước người đàn ông gọi là chồng, để thấy bình an trong vòng tay anh, được rúc vào ngực anh khi mệt mỏi, được thức giấc bên anh mỗi sáng. Người đàn bà này nghiện những thói quen, mê gia đình nhỏ của mình và phục tùng người chăn gối. Luôn muốn lên kế hoạnh cho công việc và thỏa mãn với những điều đạt được.

Vâng tôi là vợ và là người tình. Cả hai cứ tồn tại song song trong tôi. 2 người phụ nữ này không ngừng gây ra những trận chiến. Và đôi mông tôi là tội nghiệp nhất. Lúc nào cũng trong tình trạng hồi hộp chuẩn bị đón những trận đòn rát bỏng.




sâu thẫm trong tiềm thức, người đàn bà luôn hạnh phúc
khi được thu phục bởi người đàn ông mà mình yêu thương.









Thứ Sáu, 11 tháng 9, 2015

vu vơ chiều thứ sáu

Rồi thứ sáu cũng đến. Một tuần tất bật, 5 ngày vôi vã. Sáng chào nhau bằng nụ hôn không tròn vì sợ trễ, chiều đón nhau bằng những vòng tay kém xoắt xít vì còn nhiều những nỗi bận tâm.

Bắt đầu chiều thứ sáu, chúng ta dành cho nhau những khoảng thời gian. Để âu yếm, để yêu thương thỏa chí, và dĩ nhiên để.... kết toán những thiếu sót và định hình những thưởng phạt yêu thương. Để chúng ta hưởng thụ nhau....

vũ điệu nồng nàn của cuộc sống

để mỗi ngày càng hoàn thiện hơn

Chiều thứ sáu em yên lành trở về với ốc đảo yêu thương của mình, cuộn tròn trong lòng anh hay lại nghiến răng đón những trận đòn anh yêu thương dành cho. Cho dù trận đòn có đau và dữ dội thế nào thì em cũng an tâm với đoạn cuối của nó....luôn là một happy ending, một kết thúc ngọt ngào, và cũng là những khởi đầu dịu êm.....
anh là võ ốc kiên cố nhất cho em những bình an


là kết thúc ngọt ngào hay một khởi đầu êm ái?



cuối tuần chúc các bạn vui vẻ và hạnh phúc


Thứ Năm, 10 tháng 9, 2015

ngày mưa

Vậy là kế hoạnh đi chơi đành hoãn lại. My buông nhẹ tiếng thở dài. Thời tiết những ngày này thật đỏng đảnh, nắng mưa thất thường, cũng giống My. 
Sự đông đúc, ngột ngạt nóng bức cũng được cơn mưa gội sạch. Nhưng kế hoạnh ra ngoại thành picnic, câu cá của bọn My cũng bị rửa trôi.

- Làm gì cho hết một ngày mưa bão.....?
- lại đây với anh mèo nhè....
- em ngồi...đau lắm....
- ngồi lòng anh có đau không?
- không, nhưng em nặng đấy.
- bế em cả chiều nay chịu không?

Vậy là lại đầy yêu thương, ngày trôi nhẹ, hững hờ giông bão bên ngoài. Có cần gì nhiều để được hanh phúc.....1 cuốn sách hay, 1 buổi chiều ướt át, vòng tay anh ấm và chắc....cuộn tròn như mèo lười vòi vĩnh anh đọc, giọng đàn ông ấm, trầm đôi khi làm My bật cười khúc khích, có khi lim dim. Mùi hương đàn ông quen thuộc như đắp phủ bảo bọc My. Bên anh My thấy thế giới bé nhỏ của My ngọt ngào và yên bình quá đỗi.


Yêu những khoảnh khắc bình an. Yêu người đàn ông của My. Người đàn ông luôn hiểu điều My cần.



Thứ Sáu, 4 tháng 9, 2015

chào tháng 9



chào tháng 9, những chiếc lá đổi màu đầu tiên đã hiện diện. Sáng nay bất ngờ trên đường đi làm đã làm My ngẫn ngơ mất vài giây.
Chẳng lãng mạn như thời sinh viên, chiếc lá chỉ làm My nhớ đến đôi mông sau những trận đòn.....trận đòn chào tháng 9.....