Thứ Bảy, 24 tháng 10, 2015

Nếp nhà 2


10 phút đứng ở góc phòng đểi suy nghĩ về những việc đã xảy ra vào tối qua, Lyn biết mình sai thật nhiều, nổi hối hận dâng lên mắt làm mắt cay...thời gian như ngừng trôi....10 phút ở góc phạt cho đôi mông dịu bớt cơn rát.....hơn lúc nào hết Lyn chỉ muốn xoa đôi mông tội nghiệp của mình. 

Lyn đang mâu thuẩn với chình mình ghê gớm....đứng bị phạt thế này thật không phải dễ chịu, sự chờ đợi luôn làm Lyn hồi hộp, mỗi tiếng động điều làm Lyn nhói tim, đôi tay mỏi nhừ, đôi mông rát bỏng đang gào thét kêu gọi được xoa dịu, đôi chân như chỉ chực khụy xuống bỏ rơi Lyn....Lyn thầm cầu xin mọi thứ mau chóng kết thúc....nhưng khi nghĩ đến trận đòn kết tiếp Lyn lại mong mọi thứ cứ đóng băng, để trận đòn đừng bao giờ tới......

Như mọi thứ, môi việc cứ quay đúng quỹ đạo của nó. Cha cô đã trở lại phòng với cây roi mây, nỗi kinh hoàng của Lyn. Tế bào thần kinh cô như tê liệt khi tiếng vuuút rít lên trong không khí của ngọn roi, cơ thể Lyn co rúm lại trong vô thức. đôi mông cũng co lại tìm kiếm nơi ẩn náu trong vô vọng.

Ba cô kéo ghế ngồi, giọng ông lạnh hơn băng:
- Lyn, cởi quần ra, trận đòn này ba sẽ quất roi mây vào đôi mông truồng của con.
Lyn sợ hãi, lùi lại một bước, cô nhìn cha như van xin:
- chaa.......
- con có 30 giây để thực hiện.

Lyn biết chẳng ai có thể cứu cô trong lúc này, nọi chần chừng chỉ làm cô ăn thêm roi. Ly lẳng lặng cởi quần rồi đứng trước cha.
- nhấc cái ghế này ra giữa phòng rồi khom xuống đó cho cha.
Lyn ngoan ngoãn máy móc làm theo lời cha, thần kinh cảm xúc cô đã bị tê liệt. Nhấc chiếc ghế ra giữa phòng Lyn cúi người vắt mình qua lưng ghế, tay chống vào mặt ghế và chờ đợi.

Cha cô mặt vẫn nghiêm lạnh, ngồi uống cong cây roi mây và vụt mất phát vào không khí thị uy trấn áp tin thần Lyn. Lyn sợ muốn bật khóc. Cô muốn bật đứng dậy chạy ra khỏi nơi này. Nhưng lại có một sức mạnh vô hình nào đó trói chặt cô ở vị trí này. 





Rồi cha cũng đứng lên, ông đi về phía sau cô con gái, kéo chiếc áo lên cao, ông nhịp nhịp roi vào đôi mông cô con gái 20 tuổi đang tràn nhựa sống. Ông giáo sư hài lòng về sự dạy dỗ của mình. Đưa ngọn roi lên cao ông quất xuống thật mạnh:

- Vút, chát....ngọn đáp xuống và nữa giây sau tạo ra một con lươn nhỏ vắt qua đôi mông con gái căng tròn.
- Au.........á.....á.....
- Vút...chát....Vút,....chát......Vút,....chát......những ngọn roi nối nhau vẽ những lằn đỏ song song xếp hàng ngay ngắn trên đôi mông tội nghịp.
- á á.....cha ơi......cha.....huhu.....

- Vút...chát....Vút,....chát......Vút,....chát...
- au....au....á...á.....cha....huhuhhuh đau quá cha ơi.......
- đau cho con chừa thói bê tha 
- Vút....chát.....bỏ không Lyn.......'
- á......
nén cơn đau Lyn đáp trong tiếng nghen ngào: 
- dạ....con chừa cha ơi.....
- Chừa đàn đúm đi...vút....chát.......vút....chat...
- á.....con chừa.....Lyn đáp trong tiếng thở gấp.......
- uống rượu nè....vút....chát.....
- say sưa nè.....vút chát.........vút.....chát.....
- á......á....cha ơi con chừa.......tha tội cho con.......

Lyn không thể đứng im được nửa đau quá,,,,,,cô bắt đầu cựa quậy đôi mông, né tránh trong vô vọng, sau mỗi roi Lyn co chân uống người như một phản ứng tụ nhiên với mong mỏi cơ đau dịu bớt.

Ông giáo sư nhận ra điều đó. Một tay ông đặt lên lưng con gái để giữ vị trí, tay con lại ông vẫn vụt ngọn roi mạnh và đều vào mông con gái.

Mỗi lần hài tội là những ngọn roi được quất xuống không nhân nhượng, mặc cho nhửng tiếng van xin, những giọt nước mắt và sự quằn quại của cơ thể con gái. Ông luôn tin tưởng tuyệt đốn vào câu ''thương cho roi cho vọt" và ''thuốc đau giả tật" đã phạt thì phải thật đau con nó mới nhớ lâu và chừa đi những thói hư tật xấu. Nên mỗi khi đánh đòn con ông thường quất thật manh.

Với ông kỷ luật phải được duy trì, hư là bị phạt, roi mây là thứ không thể thiếu trong mọi gia đình. Con gái lớn tồng ngồng mà không biết đúng sai, làm bậy thì cần phải phạt nặng hơn.










Sau khi quất đủ 20 roi, ông cho Lyn đứng dậy.

Trở về góc phạt Lyn đứng thẳng 2 tay đề sao ót, những lằn roi đang lớn dần lên. 20 lằn bây giờ đã hợp thành một khối. Mông Lyn sưng đỏ, có đôi chổ rớm máu. Lyn đau lắm, đau thật đau, nhưng Lyn cũng thấy nhẹ nhõm vì hình phạt đã qua. Cơn đau tuy vẫn còn đó thật nhiều ngày nhưng sẽ giảm dần. Hơn hết tất cả Lyn thấy nhẹ người vì biết Lyn sẽ được gia đình tha thứ những lỗi lầm và Lyn cũng sẽ tha thứ được cho mình, để không phải luôn ra rứt dằn vặt, hối hận, lo sợ, dấu dím tội lỗi.

Cha rất nghiêm nhưng cha rất thương Lyn, ông chẳng tiếc gì con cái, ông luôn tạo điều kiện để đàn con được phát triển trong môi trường tốt nhất. Ông chỉ lo Lyn bị những cám dỗ, những hỗn độn, bát nháo ngoài kia cuốn mất tương lai đứa con gái thông minh nhưng ham chơi và dễ bị ảnh hưởng. Lyn hiểu, chính những kỷ luật sắt của cha đã giữ Lyn lại ở vùng sáng của xã hội đang đổi thay từng ngày cùng với những giá trị đạo đức đang bỉ mất dần với tốc độ chóng mặt. Nếp nhà Lyn đã tạo cho Lyn những căn bản sống có kỷ luật và trách nhiệm. Lyn thầm cám ơn cha mẹ và tự hứa sẽ trách xa những vũng lầy của cuộc sống, sẽ cố để cha mẹ không lo lắng và..... để đôi mông bớt khổ sở

Bàn tay cha đặc nhẹ lên vai Lyn, ông xoay mình con gái lại. Đối mặt với cha Lyn thấy mắt cha là những yêu thương lo lắng không nguôi. Lyn chợt cay mắt, Lyn nói nhỏ trong ngẹn ngào:
- Cha, tha lỗi cho con.....con thật hư.....
Nhìn sâu vào mắt con gái, giọng ông nhẹ và trìu mến:
- được rồi con gái,,,,,được rồi.....đừng như thế nữa con nhé......đừng dại dột nữa.
Ông ôm con vào lòng xoa nhẹ lưng con gái như an ủi, như trấn an. Lyn biết có cha mẹ bên cạnh Lyn sẽ ổn, sẽ miễn nhiễm với những đam mê u tối.





Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2015

Nếp nhà 1

Vào những năm của thập niên 60, 70 phong trào đấu tranh đòi bình quyền cho phụ nữ lên cao trao khắp nơi. Nhịp sống, hơi thở của phong trào Hippy bùng nổ rất mạnh mẽ và lan rộng nhanh chóng trong xã hội phương Tây. Nó không những tác động sâu rộng tới trật tự xã hội mà còn ảnh hưởng rất lớn đến trào lưu văn hóa phương Tây và thế giới trong thế kỉ 20.


lối sống Hippy "make love, not war" với tôn chỉ: con người có một phần động vật, nên nó thuộc về tự nhiên vì thế phải trả nó về tự nhiên, đừng lấy các quy phạm xã hội cứng nhắc áp đặt nó. Song song đó phong trào này xuất hiện cùng lúc với sự nổi lên của "Cách mạng tình dục" nên người ta cũng thường hay nhắc đến phong trào hippie như là một trào lưu "yêu cuồng và sống gấp" ở phương Tây những năm 1960s. Ngoài ra còn một dấu ấn xấu khác về hippie là việc sử dụng thuốc kích thích, đặc biệt là việc sử dụng cần sa và các chất gây ảo giác. 
Nhìn chung bối cảnh xã hội lúc ấy đầy những cám dỗ với những người trẻ tuổi. Nhưng ở đâu đó vẫn có những nếp sống gia đình rất nghiêm khắc giữ gìn gia phong chặt chẽ. Đây là câu truyện của họ.....
Người con gái ở độ tuổi 20. Cũng như bao cô bạn gái cùng trang lứa khác, cô cũng năng động và say 
 cô gõ cửa phòng làm việc của cha 
đây là roi mây, xin cha hãy đánh đòn con




mê với những biến đổi của xã hội. Cũng bị cuốn vào làn sóng cách mạng tình dục. mê say với những nếp sống tư tưởng tự do phong túng. 

Tuy nhiên nếp nhà cô lại bất di bất dịch. Trở về nhà cô ấy là con gái của một giáo sư khả kính và nghiêm khắc đến sắt đá cũng phải vào khuôn nếp.

Môt ngày Lyn về đế nhà vào 3 giờ sáng, say khướt, rũ rượi....người đầy mùi khói thuốc và rượu mạnh, giọng nói lè nhè, chân liêu xiêu...Ba cô chỉ gọi người nhà giúp cô tha đồ và dìu cô về phòng ngủ. 

Hôm sau trước khi đi làm, ông để lại 1 note nhắn cô 2 giờ trưa chuẩn bị đón nhận hình phạt ở phòng làm việc của ông.

Tắm rửa sạch sẽ, ăn uống tỉnh táo. Cô lẳng lặng làm những công việc chuẩn bị ăn đòn như quy định kỷ luận của ba. Cô thay bộ đồ gọn gàng, nhẹ và dễ cởi. Một chiếc áo thun ôm sát, cái quần jogging. 




Đúng 14.00 tay cầm roi mây dài, Lyn gõ cửa phòng làm việc cha.
- Vào đi.
- Cha,....con đến để.....chịu đòn ạ....
Giọng Lyn nhỏ và run như sắp khóc.
Giáo sư đưa mắt nhìn con gái giọng nghiêm và trầm:
- con thấy thế nào? có đáng đánh đòn không?
- Dạ....con xin lỗi cha.....
- Cha không hỏi điều đó
Lyn lí nhí
- Dạ......Con đáng bị đòn ạ.....
- Con hiểu con hư ở đâu chứ?
- Dạ....con về nhà trễ không xin phép.....con....con....uống rượu.....con đi disco.....con......làm những điều cha cấm......
- con giỏi lắm......con làm một loạt những điều cha cấm....thế bây giờ con hiều phải làm sao không?
Đưa roi cho cha bằng 2 tay, Lyn nói nhỏ nhưng rõ ràng:
- Con xin cha phạt đòn co, con đáng bị đánh đòn thật đau.

Nhận roi mây từ tay con gái, ông vút vài cái xé gió vào không khí. Nhịp nhẹ roi lên bàn, Lyn biết ý cha, cô tiến đến chiếc bàn cúi đầu xuống bàn, chân dang rộng một chút, mông đưa ra sau, 2 chân thẳng.

- Vút, chát.....roi đầu tiên đáp vào mông căng tròn
- Au......
- Vút...chát....Vút,....chát......Vút,....chát......
những roi nối tiếp nhau được vụt xuống không nương tay, Lyn đau quá, những giọt nước mắt thay nhau rơi.....đau quá, đau quá nhưng Lyn không dám đưa tay đỡ, không dám xoa môngđang rát bỏng.
 Vút...chát....Vút,....chát......Vút,....chát......
- cha....ơi......đau quá.....á.....á......Lyn khóc thét lên vì đau nhưng không dám rời vị trí, không dám né mông, không dám ôm mông dù cô đang rất muốn.....
Vút...chát....Vút,....chát......Vút,....chát......
- á........á.......cha...........con xin lỗi........
sau khi thẳng tay quất 10 roi vào mông con gái, giáo sư ngừng tay:
- Lyn, con còn dám đi sớm về muộn không giờ giấc quy củ nữa không?
- dạ.... hic......con....hic....không dám.....hic...
Lyn đáp trong tiếng nấc.
- Con oan lắm hả Lyn?
- dạ không.......con đau......
- đòn dau nhớ đời. Con nhớ đấy, lần sau sẽ không là 10 roi đâu.
- dạ.....
- bây giờ ra góc kia đứng úp mặt vào tường mà suy ngẫm, chút ba sẽ phạt con tội say sưa, chơi bời.....
- Dạ
Lyn lê từng bước về góc phòng, mặt quay vào tường, 2 tay khoang sau lưng.....suy nghĩ, thút thít và chờ trận đòn thứ 2 với một điều chắc chằn trận thứ 2 sẽ đau đớn hơn trận đòn đầu nhiều. Đôi mông tội nghiệp của Lyn sau trận đòn này chắc sẽ mất ít nhất 2 tuần mới bớt đau.











Thứ Sáu, 2 tháng 10, 2015

Chào tháng 10


Chào tháng 10 rực rỡ. Chào những yêu thương, kỷ niệm....vui đón hiện tai và tương lai.




Chào những ngày se lạnh và những tối cafe rồi tay trong tay phà hơi ấm cho nhau. Mùa thơm của bắp nướng ướp trong hương đêm để con dốc bớt dài, để mình gần nhau.




Thương con đường nhỏ, những bậc thang gỗ, những chiếc lá .......những cành khô mục gẫy nát dưới những bước chan qua.




Sắc thu