Thứ Năm, 7 tháng 1, 2016

.....từ thuở bơ vơ mới về.......

Tình cờ đọc mẩu truyện tranh vui vui này, thấy những điều quen quen nên đem chia sẽ ở đây. Đời thường....rất bình thường.

P.S. O.X đọc xong bảo" Cũng giống tụi nình em nhỉ"

---
- Anh, có thấy chùm chìa khóa em ở đâu không?
- anh vừa thấy nó trong phòng ngủ ấy. Mà sao em không treo nó lên móc khóa, cứ để lung tung rồi tìm tung cả nhà lên.
- Ừ....em quên


- Anh có thấy cái bóp của em đâu không?
- em lại bừa bãi rồi, nó nằm tren ghế đó. Sao em không ngăn nắp một chút.
- anh sao khó khăn ông cụ ghê thế?
im lặng lắc đầu

- Nhi ơi, sao giày dép lung tung đầy nhà vậy nè.
- ôi, ôi.....em quên đấy.
- làm ơn trật tự chút đi, anh điên đầu rồi này....
- biết rồi, khổ lắm....nói mãi......khó khăn làm gì thế.....anh cằn nhằn như ông vụ ấy.
than thầm ''trời..... điên mất''


- Nhi ơi, có trách nhiệm chút đi, em làm gì để nước chảy tràn lan thế này sao? Sao em luôn gây chuyện thế hả Nhi?????? bê bối quá thể.
- Anh làm gì la lối ghê vậy. Anh cứ như bố tôi thế. Tôi là bạn gái anh nhé, không phải con gái anh nhé, đừng cứ hở chút là cằn nhằn, lên giọng dạy dỗ nữa, mệt lắm.
- Này, em ăn nói cho nó có lễ độ chút nhé, nếu cứ thái độ ấy thì đừng trách anh đấy.
- Anh làm gì tôi? Đánh tôi hả? Anh ngon?
- Đúng anh cảnh cáo em đấy, còn tiếp tục anh quất cho nột trận đấy.
- Anh đi chết đi.




- Thế này thì phải cho một trận thật rồi.
- Anh dám!





- Ôi....đừng anh.....đừng....đau....đau....đi chết đi.....

chát...chát...chát....chát....chát...chát...chát....chát....
- á,....đừng mà....đừng....đau quá....đồ đáng ghét.....

chát...chát...chát....chát....
- ui da....hu...hu.....hu....buông tôi ra.....
chát...chát...chát....chát....
- ui....ui....má ơi......đau quá....huhuhuhuh....tôi ghét anh......
chát...chát...chát....chát...
- aaaaa.....
- chát...chát...chát....chát....
- anh ác......a.....á..... quá.......
chát...chát...chát....chát....
- huhuhuhu...á a...
chát...chát...chát....chát....
- chừa nhé.
chát...chát...chát....chát....
- hu...hu...dạ...chừa
chát...chát...chát....chát....
- dữ dằn nè
chát...chát...chát....chát....chát...chát...chát....chát....
- ui...da....hu...hu....em....chừa.....
- hung hăng, nè.....chát...chát...chát....chát....
- huhuhuhu......chừa rồi......




- chưa chừa đâu. Đứng lên.
- huhuhuhu em xin lỗi.......em không dám nữa......
- Cúi xuống đây.....phải cho em một bài học nhớ đời mới được
- chát...chát...chát....chát....chát...chát...chát....chát....
- hu...hu...hu...a.....a.....
chát...chát...chát....chát....
- đau....quá.....á....
chát...chát...chát....chát....
- đau cho chừa nhé.....chát...chát...chát....chát....
- á......chết mất.........
- chết cái tính dữ dằn đi nhé
chát...chát...chát....chát....
- á....á......em ....xin....anh....





- còn hỗn hết?
híc híc híc:
- hết.....
chát...chát...chát....chát.... nói đàng hoàng
- á,,,,ui.....dạ hết dám.
- Nhi chừa chưa?
- dạ chừa.
- Em có biết phép tắt không?
- dạ biết.
- có nghe lời anh không?
- Dạ nghe.
- Em có thấy lỗi mình chưa?
- dạ có.
- Có lỗi thì thế nào?
- em.....hic......xin lỗi ạ,,,,hic...hic....
- ngoan, giờ ra giữa phòng đứng khoanh tay lại cho anh
- anh....thôi....
- thế nào? một trận vì tội không nghe lời nữa nhé?
- không....đừng em nghe.....em nghe.....
- cởi bỏ cái quần ra gấp lại ngay ngắn rồi đứng thẳng, khoang tay suy nghĩ về thái độ vừa rồi của em đi.......
- dạ....
- anh đi lấy điện thoại chụp hình lưu lại cho em. Mỗi khi muốn lên cơn dữ thì lấy ra xem nhé.....Biết trước hậu quả nhé....




5 phút sau....
- Thôi anh tha....lại đây với anh nào. Người yêu....





- những lúc thế này em rất đáng yêu, yêu em quá đi mất thôi......
- hứ......em.....em....yêu anh.....
- không ghét anh nữa à? 
- anh này.....
- thế nào? Ác nhỉ?...
- anh dữ quá.....em.....đau này....ác quá....
- ừ ác thật .....đưa anh xoa nào....
......
- còn ghét anh không!
- ứ.....không ....em yêu.....anh...... Anh dữ....
- Ngoan thế.....anh yêu em...... Em hiền......








4 nhận xét:

  1. mình thích một lối đánh chậm và dạy dỗ nhiều hơn được không.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng dĩ nhiên bạn có thể chậm lại ạ, nhưng trong hoàn cảnh của câu chuyện này nếu anh ấy chậm một chút tôi sẽ thoát ra và sẽ bỏ đi để mặt anh ấy với những dạy dỗ của anh ấy......May mà anh ấy không làm thế, anh ấy đã chứng minh được sức mạnh và quyền lực của anh ấy, bắt tôi phải nghe lời và phục tùng trong yêu thương và mệnh lệnh.

      Xóa
  2. mình thích lối viết của bạn lắm, viết thêm nha bạn

    Trả lờiXóa