Thứ Năm, 3 tháng 3, 2016

Nơi nào bắt đầu _3

Lại lang thang trên những con phố nhỏ. Đôi chân quen với từng cơn dốc nhỏ. Đôi chân đưa nàng về chốn yêu thương, yên lành với Khải.

Giờ đây đã tìm cho mình được đáp án yêu thương, Quỳnh sẽ bắt đầu một trang mới trong cuộc đời, một trang trắng tinh chỉ ghi nhận lại những yêu thương vợ chồng.

Bắt đầu từ đâu với Khải đây sau những lỗi lầm nàng gây ra….Quỳnh sẽ về nhà, sẽ tìm anh, sẽ…..ừ sẽ thế nào nhỉ? Xin lỗi ư? Bao nhiêu lỗi lầm nàng gây ra….giờ chỉ 1 câu xin lỗi để xóa sạnh tất cả? Quỳnh khẽ lắc đầu, có lẽ Khải sẽ tha lỗi cho nàng nhưng sâu trong anh chắc khó xóa nhòa, còn nàng nàng có thể quên và tha thứ cho mình những gì nàng gây ra?

Không Quỳnh muốn mọi thứ phải được chấm dứt rõ ràng trước khi bắt đầu một trang mới, nợ nần phải thanh toán, tội lỗi phải được trừng phạt trước khi tha thứ. Quỳnh đã nợ chồng rất nhiền món nợ tình cảm, nàng đã gây ra những lỗi lầm trầm trọng đến mức có thể làm tan vỡ hôn nhân. Nàng đúng là đáng bị trừng phạt mà. Chợt Quỳnh rùng mình, anh ấy mà đánh thật thì có lẽ nàng sẽ hết ngồi 1 tuần lễ. Trong vô thức nàng khẽ đưa tay xoa đôi mông còn đau. Nhưng muốn được tha thứ để bắt đầu lại thì phải can đãm nhận lỗi và chịu phạt thôi. Quỳnh vẫn nhớ lời dạy dỗ của cha mẹ ngày còn bé.
“phải can đảm lên thôi Quỳnh ạ, đau mấy rồi cũng sẽ qua, chỉ có nỗi đau trong long mới cứ âm ĩ mãi”. Quỳnh tự nhủ với mình và rảo bước nhanh hơn về nhà.

Ngôi nhà đã hiện ra trước mặt. Quỳnh tra chìa khóa mở cửa. Phòng khách vắng lặng, buồn ngơ ngác. Khép lại cách cửa phía sau, Quỳnh bước từng bước chậm lên lầu.

Qua ánh sáng thoát ra từ khe cửa phòng làm việc, Quỳnh thấy dáng anh ngồi buồn tư lự mang vẽ mỏi mệt. Quỳnh khẽ gõ cửa rồi bước vào:
- Anh

Khải ngẫng lên nhìn Quỳnh, giọng anh nhẹ, hình như có thoáng chút vui khi thấy Quỳnh:
- em về rồi….
- Dạ
Anh nói như muốn kết thúc cuộc nói chuyện:
- anh có chút việc phải làm……em nghỉ ngơi trước đi.
Nói xong Khải lại dán mắt vào màn hình trước mắt

Quỳnh ngần ngừ rồi cũng rút hết can đảm lên tiếng:
- Anh…..em…..mình có thể nói chuyện không?
Khải nhìn Quỳnh im lặng, vài giây trôi qua thật chậm

- Được, em về phòng trước chờ anh. 



2 nhận xét:

  1. Chào mừng sự trở lại của bạn! mà bạn ơi, có 1 chỗ bạn nhần Đoàn và Khải đó bạn.
    CHúc bạn sớm vượt qua mọi trắc trở, muộn phiền.

    mình quan tâm trang bạn lâu rồi nhưng hay coi bằng đt, k cmt được, sr vì đã k sớm ủng hộ bạn

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cám ơn bạn thật nhiều. Mình đã sửa lại :). Rất vui nhận được sự động viên và góp ý từ bạn.

      Xóa