Thứ Hai, 28 tháng 12, 2015

Mẹ 1

Mẹ rất yêu tôi. Từ những va chạm trong cuộc sống của chính mình, Mẹ chăm tôi kỹ càng hơn. Bà lo sợ tôi sẽ vấp vào những sai lầm thời non trẻ, sẽ khó khăn khi trưởng thành. Mẹ theo dõi tôi rất sát sao. Từ chuyện học, cách ăn uống, bạn bè và những giao tiếp trong ngoài, tất cả trong vòng kiểm tỏa của mẹ. Mẹ bảo, khi nào con còn ở với mẹ, thì mẹ có trách nhiệm dạy dỗ con nên người. 

Mẹ nghiêm khắc, hay la, hay đánh đòn. Còn tôi lại ham chơi, lười việc nhà, sách vở lôi thôi, cứng đầu khó bảo, kết quả chuyện tôi ăn roi từ mẹ là chuyện.....thường ở huyện. 





Mẹ muốn luyện con gái thành một thục nữ như bà ngoại đã rèn mẹ, mẹ áp dụng những kỷ luật sắt và luôn dành cho con gái những trận đòn nhớ đời khi con vượt rào kỷ cương. Câu chuyện của mẹ sau trận đòn luôn bắt đầu bằng "Ngày xưa bà ngoại... ”.

Có lẽ vậy giữa chúng tôi luôn có những xung khắc ngầm, ít nhất là từ tôi, vì tôi vốn như một con ngựa chứng và mẹ là một người thuần ngựa kiên nhẫn nhất quả đất. Mỗi khi tôi sai phạm mẹ sẽ thẳng tay quất không thương tiếc, dù sau mỗi trận đòn, nhìn đôi mông hằn những lằn roi rướm máu của tôi mẹ lại lén đưa tay chùi nước mắt rồi cằn nhằn, như giải thích, như tự trấn an:
- Bé không vin, lớn gãy cành. Không dạy dỗ cho nên thân thì lớn chỉ có mà ăn hại đời.


Tôi lớn dần trong vòng tay và sự giáo dục của mẹ cùng với những trận đòn đau. Tuổi thơ đi qua, tuổi trẻ với cái thói tự ái, pha đỏng đảnh cao ngút trời, tôi bắt đầu phản ứng khá gây gắt mỗi khi mẹ rầy la. Kết quả, tôi nhận được những trận đòn đau hơn. Với mẹ, con cái vẫn luôn cần được dạy dỗ dù nó có bao nhiêu tuổi đi nữa. Kỷ luật và sự trừng phạt luôn không thể thiếu trong đời sống. Đã có những ý nghĩ trong tâm tư tôi, mẹ là điều gì đó thiệt là phiền hà, cổ hũ và không bao giờ chịu lắng nghe hay hiểu ý tôi, với mẹ chỉ có những ngọn roi. Tôi sợ và ghét mẹ.




Mẹ luôn có quan niệm “có con gái như chứa quả bom nổ chậm trong nhà" vì bây giờ bọn trẻ yêu đương sớm và cởi mở quá, nhỡ có vấn đề gì thì khổ cả một đời con và xấu mặt bố mẹ. Vì vậy mẹ kiểm soát tôi chặt chẽ, kỹ càng về khoảng thời gian. Đi phải xin phép, về phải thưa trình. Giờ giấc phải rõ ràng. Nếu sai phạm, mẹ sẽ lột quần tôi ra và ''chát" "chát" ''chát" "chát" ''chát" "chát" sẽ không ngừng vang lên. Mỗi khi đánh đòn tôi mẹ luôn bắt tôi tuột quần, bà bảo, cái quần chẳng làm nên tôi nên nó không phải bị đòn chung với tôi. Tôi ghét mẹ lắm mỗi khi như thế, nhưng tôi lại chẳng muốn ra riêng, xa mẹ. Tôi vẫn lắm những mâu thuẫn.








Vâng có nhiều thứ tôi ghét mẹ lắm, nhưng dù có ghét thế nào tôi vẫn hiểu vì bà thương yêu tôi. mẹ đánh tôi đau bà cũng đau. Dù ghét mẹ, nhưng tôi không thể phủ nhận rằng mẹ, ừm, thật sự là một phụ nữ tài giỏi, cứng cáp và mạnh mẽ.

chuyện về mẹ thì viết tới khi nào mới hết.....

còn tiếp.....






6 nhận xét:

  1. Mình thích những mẩu chuyện gia đình, bố mẹ con cái (con còn nhỏ thôi), bố mẹ đánh để dạy dỗ yêu thương ấy, bạn viết nhiều chuyện về chủ đề này nha. Thích blog bạn lắm.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cám ơn bạn thích blog của mình. Cám ơn vì bạn là người đầu tiên để lại vài lời khi vào blog mình. Mong bạn ghé thường xuyên nhé.

      Xóa
  2. Mình thích blog của bạn lâu lắm rồi. Hjhj. mình thích bạn viết về vợ chồng. Bạn cho mình xin face bạn được ko

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn bạn thích blog này. Đến chơi thường bạn nhé ;)
      Mình cũng thích giống bạn nhưng hình như ít người viết về đề tài này bạn nhỉ hihihhihi...nếu bạn biết trang blog hay web nào thì chia sẽ nhé.
      Còn về fb á....mình cũng đang phân vân có nén tạo ra 1 cái cho mình không 😊

      Xóa
    2. Tạo ra đi bạn yêu. Mình muốn nc với ban nhiều lắm

      Xóa
    3. Sẽ làm, sẽ làm, nhưng bây giờ thì.....vẫn chưa quyết định được ạ :). Kiên nhẫn ban nhé :)

      Xóa